Tâm lý hôm nay

Phân biệt trẻ hiếu động và trẻ bị tăng động giảm chú ý

Trẻ hiếu động thì các hành động nghịch ngợm sẽ không liên tục có chủ tâm, còn các bé bị tăng động thường không điều chỉnh được hành vi và điều này ảnh hưởng tới mọi mặt cuộc sống.
Một học sinh "cá biệt" trong lớp - không chú ý nghe giảng, hay nói chuyện riêng và làm phiền mọi người xung quanh là do bị hội chứng tăng động giảm chú ý hay chỉ đơn thuần là nghịch ngợm? Đây là thắc mắc của rất nhiều phụ huynh, và các chuyên gia cho rằng, nếu bố mẹ nghĩ con mình bị tăng động thì có thể họ đúng.

Nếu một đứa trẻ đi học về là la hét và chạy quanh nhà thì không có vấn đề gì. Nhưng nếu các giáo viên của con bạn luôn phàn nàn rằng bé không tập trung trong lớp học và dường như không có bạn bè thì có lẽ bạn cần đưa con đi khám.

Andrea Bilbow, Chủ tịch Tổ chức Hỗ trợ và cung cấp thông tin về Hội chứng tăng động giảm chú ý của Anh - nơi giúp các gia đình có con bị hội chứng này - cho biết, trẻ tăng động giảm chú ý không phải là trẻ ngỗ nghịch.

"Đó là vấn đề ở trong não, có nghĩa là một đứa trẻ không thể điều chỉnh hành vi hoặc cảm xúc của chúng, chúng không rút được kinh nghiệm sau những sai lầm của mình, không thể lập kế hoạch hay tổ chức việc gì và gặp khó khăn về bộ nhớ ngắn hạn", bà nhấn mạnh.

Theo bà "chỉ có những người không hiểu rõ điều này mới dán nhãn 'ngỗ nghịch' cho những em bé đó".

GS Tim Kendall - người giám sát việc biên soạn các hướng dẫn về điều trị Hội chứng tăng động giảm chú ý cho Viện quốc gia về y tế và lâm sàng Excellence, cho biết, khi bố mẹ hay các giáo viên ở trường cảm thấy có khó khăn trong việc chăm sóc, giáo dục trẻ thì đó là lúc cần cho các em đi khám để đánh giá.

Tuy nhiên, đến nay, các nhà khoa học vẫn còn tranh cãi về cách chẩn đoán hội chứng tăng động giảm chú ý và cả nguyên nhân gây ra nó.

Theo BBC, các nghiên cứu mới nhất cho thấy bệnh này có liên quan đến di truyền. Ngoài ra, các nhà nghiên cứu cũng cho rằng trẻ cũng có thể mắc bệnh này do những vấn đề về môi trường sống.

Peter Hill, một chuyên gia về tăng động giảm chú ý tại BV Great Ormond, Anh, cho rằng, có cả nguyên nhân do di truyền và môi trường sống, và các yếu tố môi trường là chủ yếu.

GS Kendall cũng đồng ý với điều này và cho rằng sẽ là sai lầm nếu chỉ để ý vào yếu tố di truyền học.

Ông cảnh báo: "Điều này sẽ an ủi một số người khi họ nghĩ rằng 'Ồ, đó không phải là lỗi của tôi, con tôi sinh ra đã như thế rồi', nhưng điều quan trọng là phải đảm bảo những đứa trẻ này được điều trị thực sự tốt. Nếu mọi người nghĩ nó chỉ là một vấn đề sinh học họ sẽ chỉ tìm các giải pháp sinh học - đó là dùng Thu*c".

Theo ông, đầu tiên, cần cố gắng giúp trẻ kiểm soát và điều chỉnh hành vi của mình và cùng các giáo viên giúp đỡ các cháu trong việc học tập ở trường, và chỉ trong các trường hợp nặng mới nên dùng các loại Thu*c.

Theo Vương Linh - VnExpress

Mạng Y Tế
Nguồn: Nguồn Internet (news-phan-biet-tre-hieu-dong-va-tre-bi-tang-dong-giam-chu-y-2296.html)

Tin cùng nội dung

  • ThS Nguyễn Thị Hạnh - Trưởng CĐ Sư phạm Trung ương - chia sẻ 5 biện pháp can thiệp và dạy học cho trẻ khuyết tật học tập kèm tăng động, giảm chú ý.
  • Chứng tăng động giảm chú ý ở trẻ em (AD/ADHD) hay còn gọi là hội chứng trẻ hiếu động và rối loạn hiếu động kém tập trung.
  • Chế độ dinh dưỡng đóng một vai trò quan trọng trong quá trình điều trị bệnh tăng động giảm chú ý (ADHD) ở trẻ em.
  • ThS.BS Đinh Thạc, BV Nhi đồng 1 cho biết, rối loạn tăng động giảm chú ý là một trong số những rối loạn tâm thần vận động thường gặp ở trẻ.
  • Con trai tôi 2 tuổi, lúc nào cũng nghịch không chịu ngồi yên, đang phải điều trị động kinh. Cháu chưa nói được từ nào, chưa hiểu các mệnh lệnh thông thường.
  • Chứng tăng động giảm chú ý (Attention - Deficit Hyperactivity Disorder) là rối loạn tâm lý phổ biến ở trẻ em nhưng hiện có nhiều quan điểm về hội chứng này.
  • Viêm cầu thận mạn là một bệnh của thận. Bệnh này là cầu nối nhanh nhất từ thận bình thường với suy thận nếu như không chữa trị kịp thời.
  • Rối loạn tăng động là bệnh lý thường gặp, chiếm tỉ lệ từ 3 - 6% ở trẻ em. Bệnh khởi phát sớm và thường gặp nhiều hơn ở các bé trai.
  • Những người làm cha, làm mẹ đều không thể vui được khi thấy con chậm chạp, kém linh hoạt so với bạn bè. Nhưng khi con quá hiếu động thì cũng chưa hẳn đã nên vui. Bởi, dấu hiệu kém tập trung - hiếu động chính là một loại bệnh mà nếu không phát hiện sớm để điều trị kịp thời sẽ tiến triển ngày càng trầm trọng.
  • Rối loạn tăng động giảm chú ý (Attention-deficit/hyperactivity disorder: ADHD) là một rối loạn mạn tính ảnh hưởng đến hàng triệu trẻ và thường tồn tại đến tận tuổi trưởng thành. ADHD bao gồm một phức hợp các vấn đề chẳng hạn như khó khăn trong việc duy trì sự tập trung, tăng động (hiếu động thái quá) và có hành vi bốc đồng.
Tải ứng dụng Mạng Y Tế trên CH PLAY