Dù là chị em ruột nhưng tôi và em gái có ngoại hình, tính cách hoàn toàn trái ngược nhau. Tôi hiền lành, cam chịu, công việc làng nhàng, lại lấy chồng bình dân. Nói chung, cuộc sống của vợ chồng tôi chỉ đủ ăn, đủ mặc chứ không giàu có, chẳng dám mơ mộng đến nhà lầu xe ô tô. Nhưng em gái tôi thì khác. Em ấy luôn có suy nghĩ sẽ tự mình quyết định cuộc sống của mình, sẽ không bao giờ cam chịu, nhún nhường chồng. Và quan trọng nhất, em ấy không bao giờ chấp nhận một cuộc sống tẻ nhạt như tôi. "Lấy chồng nghèo là cái dại của người phụ nữ". Em tôi đã tuyên bố như vậy. Và đương nhiên, em ấy không đặt chồng tôi vào mắt, cũng ít khi trò chuyện, chỉ vì anh nghèo. Nhưng em càng như thế, tôi càng thương chồng mình hơn.
Anh là một người chồng tốt, chu đáo, quan tâm vợ con hết mực. Tôi sinh con, anh chăm sóc còn hơn cả mẹ đẻ. Ai trong viện cũng khen tôi may mắn, lấy được người chồng tốt. Thế mà em gái tôi bĩu môi: "Không kiếm được nhiều tiền thì phải thế thôi". Tôi phát bực, mắng cho em ấy mới chịu im miệng.
Và rồi em tôi lấy chồng giàu thật, là giám đốc công ty bất động sản, tiền không thiếu, đất bao la. Ngày cưới em ấy được đãi ở nhà hàng 5 sao, váy cưới đặt riêng, thiệp cưới có in hình cô dâu chú rể to đùng. Tóm lại, em gái chọn một con đường hoàn toàn trái ngược tôi.
Tôi cứ nghĩ lấy được chồng giàu rồi, em tôi sẽ có được cuộc sống mà nó mong muốn. Thỉnh thoảng về nhà chơi, em ấy bước xuống từ xe ô tô sang trọng, có người mở cửa, ăn mặc đồ hiệu từ đầu đến chân mà ai cũng tấm tắc khen ngợi. Nhưng tôi lại thấy em mình có những thay đổi rất lớn. Em ấy thường hay ngồi lặng lẽ nhìn chồng tôi chăm sóc con, chơi đùa với con hay gắp thức ăn cho vợ rồi thở dài. Có lần, em còn nói sống như vợ chồng tôi vậy mà lại hạnh phúc.
Cho đến hôm qua, em tôi về nhà bằng xe ôm, trên tay vẫn còn vết bầm đen. Khóe mắt cũng có vết bầm. Bố mẹ tôi hốt hoảng, hỏi em đã xảy ra chuyện gì. Em tôi khóc nấc lên, lần đầu tiên tôi thấy con bé khóc dữ dội đến vậy. Rồi em ấy nói trong nước mắt. Hóa ra chồng em ấy là người lăng nhăng, có cả chục cô nhân tình bên ngoài. Em ghen tuông thì bị chồng đánh và lý do anh ta lấy em gái tôi chỉ vì em tôi quá xinh đẹp, thông minh sẽ khiến anh ta nở mày nở mặt khi dẫn đi tiệc tùng cùng đối tác.
Em tôi chán ngán, đòi ly hôn dù đã có bầu 3 tháng thì bị chồng dọa cắt hết tiền chi tiêu. Đêm trước, hai vợ chồng họ lại cãi nhau, em tôi giận quá lao vào đánh túi bụi vào người chồng. Em rể cũng chẳng vừa khi tát vợ. Bất mãn, đau khổ, em tôi thuê xe ôm bỏ về nhà.
Cùng lúc đó, điện thoại bố tôi rung lên, em rể tôi gọi, gắt gỏng bảo bố tôi chở ngay em gái tôi về, nếu không thì đừng trách. nhà tôi giờ rối lên. em gái thì không muốn về. bố tôi thì bảo để ông đến nhà nói chuyện với con rể thẳng thắn một lần, sống không được thì ly hôn, không thể làm khổ nhau. nhưng tôi biết mọi chuyện không đơn giản như thế. đặc biệt là giờ em tôi còn đang mang thai nữa. giờ gia đình tôi phải quyết định ra sao đây?
(ngocmyan...@gmail.com)
Theo My Hanh (Trí Thức Trẻ)