Tình yêu và giới tính hôm nay

Bệnh viêm gan do virut ảnh hưởng T*nh d*c thế nào?

Viêm gan do virut là loại bệnh truyền nhiễm có xu hướng gia tăng nhanh trong những năm gần đây.

Có phải mọi thể viêm gan virut đều có thể lây truyền qua đường T*nh d*c?

Cả 3 thể viêm gan virut phổ biến là A, B và C đều có thể lây truyền qua đường nhưng viêm gan C ít gặp hơn.

Viêm gan A lây truyền qua tiêu hóa, có thể do tiếp xúc trực tiếp hay gián tiếp giữa miệng với hậu môn hoặc ngón tay hay đồ vật đụng chạm với hậu môn của người đã nhiễm bệnh. Chỉ cần như vậy cũng đủ để lây bệnh.

Người bệnh viêm gan virut cần hạn chế sinh hoạt T*nh d*c và sử dụng các giải pháp T*nh d*c an toàn.

Bệnh viêm gan B do virut viêm gan B (Hepatitis B virut, viết tắt HBV) truyền nhiễm gây bệnh, đây là một bệnh khá phổ biến hiện nay. Và bệnh viêm gan B không lây qua tiếp xúc thông thường như: bắt tay, ôm hôn nhẹ (hôn má, tay…). Nhưng trong trường hợp người bị bệnh viêm gan b có các tổn thương trong khoang miệng (lở loét, viêm lợi, viêm răng…) thì vẫn có khả năng lây bệnh cho người khác khi hôn hoặc gần gũi dù chưa quan hệ T*nh d*c.

Về các con đường lây nhiễm viêm gan B, bệnh viêm gan B có thể lây từ người bệnh sang người không bệnh qua 3 đường: máu, quan hệ T*nh d*c và từ mẹ sang con. Với quan hệ T*nh d*c, virut viêm gan B lây truyền khi tiếp xúc với dịch Sinh d*c qua quan hệ T*nh d*c như: qua sinh hoạt T*nh d*c không an toàn (không sử dụng bao cao su) qua đường *m đ*o, hậu môn hoặc miệng với bạn tình bị nhiễm bệnh. Loại viêm gan này dễ lây truyền hơn HIV (virut gây bệnh AIDS) từ 50 - 100 lần và nhất là qua con đường quan hệ T*nh d*c.

Viêm gan C lây truyền qua tiếp xúc với máu của người đã mắc bệnh (máu ở các vết lở loét đường Sinh d*c, vết cắt hay máu khi hành kinh). Tuy khả năng lây truyền qua T*nh d*c của virut viêm gan C ít hơn B và A nhưng vẫn có thể xảy ra.

Bất cứ hành vi T*nh d*c nào có thể gây ra trầy xước hay tổn thương đều rất có nguy cơ lây truyền virut viêm gan. Quan hệ T*nh d*c theo đường hậu môn có nhiều nguy cơ hơn theo đường *m đ*o. Cả 2 kiểu quan hệ T*nh d*c này đều có nguy cơ cao hơn quan hệ T*nh d*c bằng miệng. Tiếp xúc giữa miệng và hậu môn cũng là hành vi nguy cơ. Để giảm thiểu nguy cơ lây truyền virut, cần dùng bao cao su và tiêm chủng phòng ngừa viêm gan A và B. Hiện chưa có vắc-xin phòng viêm gan C.

Khi bị viêm gan A, các triệu chứng như lượng GPT và ALT tăng cao rõ rệt, toàn thân bất lực, da vàng… biểu hiện rõ nên cấm sinh hoạt T*nh d*c vì lúc này sinh hoạt T*nh d*c sẽ không có lợi cho quá trình hồi phục, hơn nữa lúc này tính lây nhiễm của bệnh rất cao, rất dễ lây bệnh sang cho bạn tình. Vì thế, khi bị viêm gan A, nên tĩnh dưỡng nghỉ ngơi, tiết kiệm thể lực, cố gắng tránh sinh hoạt T*nh d*c.

Dịch nhầy và tinh dịch của người bệnh viêm gan B có thể lây bệnh. Trong dịch nhầy và tinh dịch của người bệnh viêm gan B người ta tìm thấy kháng nguyên bề mặt viêm gan B, như vậy, qua ôm hôn và sinh hoạt T*nh d*c cũng có thể lây nhiễm viêm gan B. Nếu buộc phải sinh hoạt T*nh d*c thì nên chú ý: không nên hôn, đồng thời nên dùng bao cao su chất lượng tốt để cách ly với dịch nhầy và tinh dịch có tính lây nhiễm của người bệnh.

Với viêm gan C, trong thời kỳ phát bệnh cấp tính, triệu chứng toàn thân rõ rệt, khi đó không nên sinh hoạt T*nh d*c.

Người bệnh viêm gan mạn tính nếu bình thường thì tình trạng bệnh khá tốt, các chỉ tiêu chức năng gan bình thường hoặc dù có khác thường nhưng không biểu hiện rõ rệt, có thể tiến hành sắp xếp hợp lý hoạt động T*nh d*c, không nên quá lạm dụng, thời gian giao hợp cũng không nên quá dài để bản thân không cảm thấy mệt mỏi. Thường sinh hoạt T*nh d*c thì không ảnh hưởng tiêu cực đến chức năng gan nhưng cũng nên có sự điều chỉnh, khống chế.

Mặt khác, người bị viêm gan và bạn tình của người bệnh nên hiểu rằng viêm gan mạn tính và xơ gan có thể dẫn đến rối loạn nghiêm trọng hệ bài tiết, từ đó ảnh hưởng rõ rệt đến khả năng T*nh d*c.Tác dụng tiêu trừ của gan đối với hormon Sinh d*c nữ (estrogen) tương đối yếu nên hàm lượng trong máu cao. Lượng hormon Sinh d*c nam (testosteron) trong cơ thể lại có xu thế giảm đi, có lẽ là do tinh hoàn co lại và chức năng bài tiết giảm hoặc hormon adrenocortical được bài tiết thất thường gây nên. Khi hàm lượng hormon Sinh d*c nam tương đối thấp, xuất hiện sự thiếu cân bằng về tỉ lệ của hormon Sinh d*c nam và hormon Sinh d*c nữ có thể gây nên suy giảm ham muốn T*nh d*c và liệt dương.

Ngoài ra, các nghiên cứu cũng chứng minh được rằng: khi sinh hoạt T*nh d*c, tuần hoàn của máu tăng nhanh, tim làm việc nhiều, huyết áp tăng, mạch đập nhanh, thở gấp. Năng lượng tiêu hao trong một lần quan hệ T*nh d*c tương đương với sức bỏ ra cho cuộc thi chạy ngắn 100m. Sự tiêu hao thể lực lớn như vậy rất không có lợi đối với bệnh nhân viêm gan B vốn cần nghỉ ngơi.

BS. TÂM ANH

Mạng Y Tế
Nguồn: Sức khỏe đời sống (https://suckhoedoisong.vn/benh-viem-gan-do-virut-anh-huong-tinh-duc-the-nao-n141662.html)

Tin cùng nội dung

Tải ứng dụng Mạng Y Tế trên CH PLAY