Lệch lạc T*nh d*c (LLTD) là một dạng bệnh khá phức tạp. Những bệnh nhân gây nên những hành vi này bị xã hội lên án và xa lánh nhiều nhất trong số các bệnh nhân vì đôi khi gây những ảnh hưởng làm xáo trộn xã hội. Theo các nghiên cứu thì LLTD có đến 780 loại bệnh khác nhau, rất phức tạp có thể tóm tắt như sau:
Ái nhi còn gọi là *u d*m: Bệnh này thể hiện ham thích hướng tới đối tượng là trẻ em thay vì người trưởng thành. Bệnh thường kết hợp với một số rối loạn LLTD khác như phô dâm và thị dâm.
Ái lão là ngược với ái nhi: ở những người này, đối tượng mà họ hướng đến là người già, không do nguyên nhân lợi dụng vật chất hay lý do khác.
Ái vật: Thỏa mãn với các đồ vật vô tri vô giác như giày, găng tay, thường gặp nhất là quần áo hoặc đồ nội y của phụ nữ.
Ác dâm: Thỏa mãn khi gây đau đớn về thể xác hay tinh thần cho người cùng quan hệ T*nh d*c. Cách thức rất đa dạng có thể là cắn, cào hay chửi bới.
Khổ dâm: Ngược với ác dâm, đối tượng chỉ thỏa mãn thực sự khi người khác hành hạ mình. Trong quan hệ thì một đối tượng ác dâm có thể dễ dàng chuyển qua khổ dâm và ngược lại.
Phô dâm: Thích phô bày cơ quan Sinh d*c của mình cho người khác xem, thường là đối tượng khác giới. Đối tượng càng lúng túng, người bệnh càng tỏ ra thích thú.
Thị dâm: Thỏa mãn bằng cách nhìn trộm người khác trong các tình huống riêng tư như khi thay quần áo, tắm, quan hệ T*nh d*c...
Thính dâm: Thỏa mãn bằng cách nghe những âm thanh có khả năng K*ch d*c điển hình là việc làm tình qua điện thoại.
Loạn dục cọ xát: Thỏa mãn bằng cách cọ xát bộ phận Sinh d*c hoặc một bộ phận cơ thể của họ vào những người khác giới không quen biết hoặc sờ mó vào bộ phận Sinh d*c của những người ấy.
Loạn dục cải trang: Thỏa mãn bằng cách mặc quần áo của người khác giới. Nó giống với ái vật ở chỗ cả hai đều tìm kiếm sự thỏa mãn thông qua vật vô tri nhưng khác là ở người ái vật, họ thường không có ham muốn mặc quần áo người khác giới.
Các nhà tâm thần học Hoa Kỳ xếp các LLTD vào nhóm rối loạn nhận dạng giới tính. Mỗi biểu rối loạn kỳ quặc được xếp là một loại rối loạn riêng. Tình trạng bệnh lý này ảnh hưởng rất nhiều đến sinh hoạt hàng ngày, đến học hành nghề nghiệp và cả quan hệ tình cảm nam nữ. Người bị LLTD thường xuyên lo lắng và che giấu hành vi của mình vì đó là những biểu hiện bất thường.
Nguyên nhân gây LLTD thường do rối loạn quá trình phát triển tâm lý trong thời thơ ấu: từng bị lạm dụng T*nh d*c hoặc trẻ bắt chước hành vi lệch lạc này từ người lớn, từ phim ảnh. Ngoài ra, trong một số trường hợp, người ta thấy có các bất thường về hormon, nhiễm sắc thể... Nghiên cứu ở Mỹ cho thấy, 74% số người bị LLTD có rối loạn hormon, 27% có dấu hiệu tổn thương thần kinh, 24% có rối loạn gene.
Việc điều trị LLTD chủ yếu là tâm lý liệu pháp và phối hợp với Thu*c khi cần thiết. Với liệu pháp phân tâm, thầy Thu*c sẽ giúp người bệnh hiểu được các động lực và hoàn cảnh gây ra bệnh, đặc biệt là giúp bệnh nhân nhận thức được các sự kiện hằng ngày nào gây kích thích, tác động khiến họ thực hiện các xung động. Phương pháp điều trị này cũng giúp họ lấy lại sự tự tin, cải thiện kỹ năng giao tiếp xã hội và dùng các liệu pháp hành vi để giúp đương sự cắt đứt các hành vi LLTD. Ngoài ra, thầy Thu*c còn dùng thêm các loại Thu*c chống loạn thần và chống trầm cảm để điều trị các bệnh lý tâm thần kết hợp như tâm thần phân liệt, rối loạn trầm cảm hoặc các Thu*c chống lại tình trạng gia tăng hoạt động T*nh d*c quá mức mà vượt quá khả năng kiểm soát của người bệnh.
Thực tế, các bác sĩ rất ít “được” tiếp cận với những bệnh nhân có biểu hiện LLTD, càng ít hơn đối với thanh thiếu niên vì sự kỳ thị nặng nề về khía cạnh đạo đức và tâm lý người bệnh. Khi thấy bản thân có các biểu hiện bất thường về hành vi T*nh d*c, người bệnh nên “dũng cảm” đi khám sớm để điều trị kịp thời.
BS. Đặng Lan