Vợ cũ của tôi là một người phụ nữ hiền lành, hiền đến mức không có chính kiến riêng, ai bảo gì nghe nấy, chồng vừa nóng giận đã rối rít xin lỗi và khóc lóc rồi mặt như đưa tang trong vài ngày liền.
Ban đầu tôi rất thương cô ấy, nhưng về sau tôi càng ngày càng thấy nhàm chán, nhạt nhòa, mệt mỏi. Và tôi "say nắng" người khác. Đây cũng là nguyên nhân ly hôn của chúng tôi. Khi cô gái kia mang bầu, tôi quyết định chia tay để lấy vợ mới. Có lẽ mọi người sẽ cảm thấy tôi khốn nạn lắm, nhưng nếu ai ở trong cuộc thì sẽ hiểu. Một người vợ không mang đến cho chồng cảm giác hòa hợp, ấm áp của gia đình, không làm chồng muốn trở về nhà sau giờ làm việc, thì sớm muộn gia đình đó cũng đổ vỡ mà thôi.
Sau khi ly hôn, vợ cũ và con gái 6 tuổi về quê sinh sống với bố mẹ đẻ. Còn tôi ở lại thành phố, thuê một căn hộ khác, cưới xin lần 2 và yên ổn đến bây giờ. Chúng tôi rất ít khi liên lạc với nhau, chỉ khi có vấn đề liên quan tới con mới gọi điện hoặc nhắn tin. Hàng tháng đều đặn tôi chuyển 2 triệu trợ cấp nuôi con cho cô ấy, và thỉnh thoảng đón con gái ra ngoài này đi chơi hoặc ở bên nhà nội vài ngày.
Vợ mới biết hết vì tôi chẳng giấu cô ấy điều gì. Những lần con gái riêng đến nhà, cô ấy vẫn ân cần tiếp đãi chu đáo. Tôi đi chơi riêng với con gái chứ không bao giờ kéo cả vợ cũ, vợ mới đi cùng. Chúng tôi vẫn giữ khoảng cách an toàn để mọi người được yên lòng. Dù bây giờ tôi đã có 2 đứa con trai với vợ mới nhưng tôi vẫn rất quan tâm tới con gái, chưa từng nhất bên trọng nhất bên khinh.
Năm nay con gái tôi lên lớp 7, thấy con đi học xa nên hôm vừa rồi tôi đưa con đi chơi thì tiện thể mua cho con chiếc xe đạp điện trị giá 16 triệu. Đây là chủ ý của tôi và con gái riêng cũng hoàn toàn bất ngờ. Con bé từ chối nhưng tôi vẫn cứ mua coi như quà sinh nhật sớm cho con.
Khi về nhà, tôi nói với vợ mới chuyện này. Đúng là tôi đã sai khi không nói trước với vợ, song tôi nghĩ chuyện không có gì to tát cả nên nói sau cũng được. Ấy vậy mà cô ấy không nghĩ như vậy. Vợ lên án tôi chỉ biết chăm chút cho con gái riêng, không quan tâm gì tới 2 đứa con trai (trong khi 2 đứa con trai còn nhỏ và cũng chẳng thiếu thốn thứ gì).
Tôi mặc kệ cho cô ấy mắng mình, vì tôi không thích tranh cãi lại. Cứ tưởng mắng chán hả giận rồi thì thôi, tôi không ngờ cô ấy lại gọi điện sỉ nhục vợ cũ của tôi. Khi vợ cũ cúp máy không nghe và chặn hết số điện thoại thì cô ấy về quê, đến tận nhà để chửi mắng làm ầm lên. Cô ấy mắng vợ cũ xúi giục con bòn tiền bố đẻ, cô ấy cho rằng vợ cũ muốn đong đưa chèo kéo tôi (bởi đến giờ cô ấy vẫn chưa tái hôn).
Vợ cũ cũng không còn hiền lành như xưa nữa mà quát mắng lại vợ mới của tôi rằng đừng nghĩ ai cũng như mình, thấy trai có vợ vẫn lao vào đong đưa câu kéo nên giờ lúc nào cũng lo được lo mất…
Chuyện này tôi được chính mẹ vợ cũ gọi điện vừa khóc vừa kể lại. Tôi cũng rất bất ngờ vì không ngờ vợ mới lại quá đáng như vậy nên lúc về nhà đã nổi nóng quát mắng cô ấy. Và chúng tôi cãi nhau lớn đến mức cô ấy giận dỗi mang theo 2 con trai về nhà đẻ ở.
Phải chăng tôi đã sai hả mọi người? Tôi là một người cha, mua quà cho con gái riêng thì có gì là sai?