Việc trẻ em bị xâm hại T*nh d*c thường gây hậu quả rất nặng nề về mặt tinh thần. Do đặc điểm của văn hóa và pháp luật Việt Nam nên mặc dù có rất nhiều vụ việc trẻ em bị xâm hại nhưng các bậc cha mẹ ngại không nói ra, không tố cáo… Gần đây, tệ nạn này được nói nhiều đến hơn khi một diễn viên nổi tiếng người Việt Nam bị bắt ở Mỹ vì tội có hành vi quấy rối T*nh d*c với trẻ em, đồng thời nhiều vụ được phát hiện và đưa ra tố giác mà hầu hết mọi người cho đây là tội *u d*m.
Trước tiên, phải khẳng định rằng nếu gọi là “tội *u d*m” thì chưa chuẩn mà đây là hành vi bởi vì *u d*m hay loạn dục với trẻ em là một bệnh lý tâm thần. Đây là một căn bệnh được nói đến từ những năm cuối thế kỷ 19 và từ có nguồn gốc tiếng Hy Lạp: paîs, paidós - nghĩa là trẻ em, philía - nghĩa là tình yêu, tình bạn hữu và được gọi là bệnh loạn dục với trẻ em, trong bảng phân loại bệnh quốc tế ICD 10, nó có mã là F65.4. Đó là một rối loạn về tâm thần mà người bệnh ở tuổi trưởng thành trở lên có những biểu hiện hành vi T*nh d*c hoặc quấy rối T*nh d*c với trẻ chưa ở tuổi dậy thì, thường thì nhỏ hơn 11 tuổi. Trong tiêu chuẩn chẩn đoán của Hướng dẫn chẩn đoán và thống kê các rối loạn tâm thần của Mỹ (DSM 5) thì người ta lấy tuổi là dưới 13. Người được chẩn đoán mắc bệnh này ít nhất phải 16 tuổi trở lên và lớn tuổi hơn những đối tượng bị hại ít nhất là 5 tuổi. Khái niệm loạn dục trẻ em được cho là những mong muốn mạnh mẽ về cường độ và lặp đi lặp lại những hứng thú T*nh d*c với những trẻ chưa đến tuổi dậy thì đến mức độ mà họ có những hành động với trẻ và gây ra những nỗi đau đớn hoặc khó khăn trong quan hệ xã hội cho trẻ. Trong phân loại bệnh quốc tế định nghĩa loạn dục trẻ em là sự thích thú về T*nh d*c với những trẻ ở tuổi tiền dậy thì hoặc giai đoạn sớm của dậy thì.
Việc dùng thuật ngữ này rộng rãi nhằm để chỉ những hứng thú hoặc hành vi lạm dụng T*nh d*c với trẻ em, không phân biệt rõ tuổi tiền dậy thì, dậy thì hoặc sau dậy thì. Điều này còn chưa đúng bởi vì nếu bất cứ hành vi nào đối với trẻ nhỏ đều là *u d*m thì những người này cần phải khám và giám định về sức khỏe tâm thần nhưng trong số những hành vi với trẻ nhỏ đó thì có tỉ lệ nhỏ là bệnh lý tâm thần mà thôi, vì vậy, chúng ta không nên sử dụng một từ để chỉ bệnh lý tâm thần cho tất cả những hành vi với trẻ nhỏ.
Nhiều hành vi với trẻ em không phải vì lý do có những ham muốn mạnh mẽ T*nh d*c với trẻ em như bệnh *u d*m mà động cơ cho những hành động này là do căng thẳng, stress, do những rắc rối về hôn nhân, do bạn tình của mình có vấn đề, do nhu cầu T*nh d*c cao và đối tượng trẻ em là đối tượng ngây thơ dễ lợi dụng để giải quyết nhu cầu T*nh d*c của mình…
Vậy làm thế nào để phân biệt được đây là một bệnh lý tâm thần - loạn dục với trẻ em - hay là một hành vi phạm tội với trẻ em khi ranh giới giữa chúng rất mong manh? Làm thế nào để những kẻ với trẻ em bị trừng trị thích đáng và những người mắc bệnh *u d*m cần được đưa đi điều trị về tâm thần?
Trước những hành vi này, việc đầu tiên cần phải đưa những đối tượng này đi giám định tại Viện Giám định pháp y tâm thần. Tại đây, những đối tượng này được theo dõi và tiến hành các kỹ thuật cần thiết để đánh giá tình trạng sức khỏe tâm thần.
Việc điều trị những người mắc bệnh loạn dục với trẻ em còn gặp nhiều khó khăn và gần như bệnh không điều trị được.Mọi biện pháp chủ yếu là nhằm tập trung vào việc giảm bớt nhu cầu chứ không thể thay đổi được xu hướng thích với trẻ em của những người mang bệnh này vì nhiều nhà khoa học cho rằng đây là do những yếu tố bẩm sinh.
Những liệu pháp trị liệu tâm lý như nhận thức hành vi nhằm thay đổi xu hướng với trẻ em tỏ ra ít hiệu quả. Liệu pháp làm giảm nhu cầu bằng cách sử dụng các loại Thu*c kháng androgen làm giảm tác dụng của testosteron - một hormon giới tính của nam giới có thể điều trị được sự ham muốn của những bệnh nhân nam nhưng vẫn không làm giảm được xu hướng thích thú với trẻ em nữ.